Trần Lạc ở bên ngoài, hắn không đủ tư cách đi vào đại sảnh, thế nên hắn không thể kịp thời phát hiện được, có muốn ngăn cản hắn cũng chẳng thể ngăn cản nổi. Sắc mặt mọi người trông cực kì khó coi, Kim Haoyu sẽ lập tức tới đây bây giờ, vậy mà ngay lúc này lại sảy ra chuyện như thế. Khương Sơ Tuyết vội vã chạy vào. Khi nãy cô vừa mới ra ngoài đi vệ sinh một chút. Nếu như cô ở đây thì đã có thể ngăn cản không cho đối phương sử dụng cách dùng độc tự phát nổ rồi. Có người sắc mặt tái xanh nói:
“Làm thế nào bây giờ, chúng ta có cần tạm thời trốn tránh đi một lát hay không?”
Khương Thiên Thành chậm rãi lắc đầu:
“Không kịp nữa rồi, chúng ta chỉ có thể liều một phen thôi.”
Nếu như bây giờ bọn hắn lựa chọn trốn đi mà không tổ chức chống lại một cách chính diện thì số lượng người phải chết sẽ càng nhiều.
“Dừng lại, ngươi vào đó làm gì?”
Trần Lạc đang muốn tiến vào đại sảnh thì bị người bên ngoài cản lại. Trần Lạc nhẹ nhàng đẩy bọn hắn ra, tiến vào trong đại sảnh, hắn nói với giọng nhàn nhạt:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT