Tất cả mọi người lau mồ hôi lạnh trên trán, cảm thấy Trần Lạc nói hình như cũng có chút đạo lý đúng đắn. Trần Lạc cười nói:
“Sau này nếu như gặp chuyện phiền phức gì thì cứ nhớ là hãy đi tìm ta. Được rồi, những gì cần nói thì ta cũng nói cả rồi. Bây giờ mọi người đi đăng ký đi, dựa theo năng lực của bản thân mỗi người đến để báo tên lấy hạt giống.”
Trần Lạc như bỗng nhiên nhớ ra chuyện gì đó, hắn nói đùa:
"Sẽ không có ai ăn quỵt của ta, sau khi trồng xong không giao cho ta đâu nhỉ?”
Đúng ra từ đầu thật sự có người suy nghĩ như vậy. Cùng lắm thì mọi người hợp nhau lại cùng đánh một trận, hoặc là giao ít đi một chút. Liệu Trần Lạc dám làm mất lòng tất cả mọi người hay sao? Nhưng bây giờ, thật sự chẳng còn ai có cái suy nghĩ này nữa, chê mạng mình dài quá hay gì? Một người con gái đứng lên nói:
"Trần thủ lĩnh đã miễn phí công bố tin tức mà không đòi hỏi gì cả, sau đó còn phát hạt giống cho chúng ta. Nếu như còn ai có ý định ăn quỵt của ngươi thì đó có còn là con người hay không?”
Bla bla. Cô gái này khen Trần Lạc lên đến tận trời xanh, nói hắn giống như thần tiên hạ phàm, tới đây để cứu vớt nhân loại vậy. Trần Lạc nghe vậy thì cười ha ha nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT