Trần Lạc lấy ra một con dao găm đã chuẩn bị sẵn, đích thân đi lên hành hình. Lúc này Lâm Thiên mới ngộ ra, làm sao có chuyện trên người Trần Lạc mang theo dao tùy thân được. Hơn nữa hắn ta cũng không biết dùng dao mà. Đây là do Trần Lạc đã chuẩn bị sẵn từ sớm. Nhưng mà tất cả là tại vì sao? Đặc biệt là khi Trần Lạc đi đến trước mặt hắn ta, để lộ ra nụ cười vui như đang chơi đùa. Nụ cười này làm cho Lâm Thiên cảm thấy càng thêm chắc chắn về suy đoán của bản thân. Làm gì có bạn học cũ nào cơ chứ, tất cả là do hắn đang cố ý kiếm cơ mà thôi.
Lâm Thiên muốn gào lên, nhưng mà căn bản là hắn ta không thể phát ra âm thanh được. Hắn ta chỉ muốn làm một con chó mà thôi, tại sao đến điều này cũng không cho hắn ta cơ hội cơ chứ? Tại sao chứ? Rốt cuộc là tại sao? Rốt cuộc là từ khi nào mà Trần Lạc lại muốn giết hắn ta vậy? Trong lòng Lâm Thiên luôn tồn tại một nỗi nghi ngờ, tại sao trong số nhiều người như vậy, Trần Lạc lại chọn trúng hắn ta làm tiểu đệ? Từ trước đến giờ, chưa có ai nhận được sự quan tâm chăm sóc của Trần Lạc nhiều đến như vậy.
“Dao thứ nhất.”
“Dao thứ hai.”
“Dao thứ ba.”
“y ya, thế mà vẫn chưa chết cơ à. Đại Trụ, ngươi làm đi.”
Tất cả mọi người có mặt ở đó đều im lặng không nói một lời mà quan sát, chỉ có đám người Hùng Văn Huệ là cảm thấy cực kì sảng khoái trong lòng. Hôm qua Hùng Văn Huệ mới giết hơn 300 người của Lâm Thiên, nhưng mà trong lúc chiến đấu, cũng có hơn 30 người của cô chết dưới tay người của Lâm Thiên. Hùng Văn Huệ cảm thấy bản thân như đang nằm mơ vậy, không ngờ tên khốn khiếp đến bắt nạt cô lại bị chính đại ca của hắn giết chết? Không đúng, bây giờ người đó là đại ca của cô. Nhưng mà cũng thú vị thật đấy, đại ca đúng là một nguồ tràn ngập cảm giác chính nghĩa trên người mà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play