Trần Lạc nói một năm sau sẽ trả, Đại Tráng dám không đồng ý ư? Nếu như đây chỉ là tinh thể cấp 6 thì Trần Lạc đã không cướp rồi. Ầy, Đại Tráng à, đây cũng là vì muốn tốt cho ngươi mà thôi. Nếu như để cho thực lực của ngươi mạnh lên quá nhanh thì đầu óc của ngươi cũng sẽ phải phát triển theo đó. Đại Tráng khóc nói:
"Đại ca, ta làm việc cũng tốt mà, vậy ngươi có thể đem cho ta thuốc giải của tháng này có được không?”
Thuốc giải ư? Thực ra từ trước đến giờ ngươi chưa từng trúng độc mà. Đúng rồi, vụ thuốc giải thì hắn nên lừa Đại Tráng như thế nào đây? Tròng mắt Trần Lạc chuyển động, hắn ta cọ cọ trên người bản thân một lát. Mẹ nó chứ, tối qua hắn vừa mới tắm xong, trên người không có bụi đất gì hết. Trần Lạc quay về trong xe, dùng điện thoại đánh một hàng chữ:
“Ngươi cọ ra một ít đất từ trên người ngươi đưa cho ta đi.”
Triệu Tử Ý:
“!!!”
Ngươi nói câu này với một người con gái mà được ư? Không được một chút nào! Triệu Tử Ý căng chặt da đầu bắt đầu cọ cọ khắp người, kết quả càng cọ cô càng thấy thoải mái. Sau đó cô nhanh chóng cọ ra được một quả cầu đất. Trần Lạc lấy giấy vệ sinh bọc lấy, đưa đến trước mặt Đại Tráng. Hắn bảo Đại Tráng nhắm mắt lại, nhét cả cục đất cả giấy vệ sinh vào trong miệng Đại Tráng. Đại Tráng không tỏ ra ghét bỏ một chút nào. Hắn ta nuốt hết tất cả vào bụng. Triệu Tử Ý nhìn hết tất cả mọi chuyện từ đầu đến cuối, cô giơ tay bịt chặt miệng lại. Trông tên Đại Tráng này không giống người chút nào, nhưng còn Trần Lạc thì đúng là chó thật đấy. Trần Lạc vẫy tay gọi Triệu Tử Ý:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play