Vưu Lý truyền tin tức tới, hắn ta còn tự đặt cho mình 1 cái biệt danh. Vẻ mặt Trần Lạc cứng lại, hoa bỉ ngạn biến mất rồi ư? Vì sao nó lại biến mất được? Lôi Tát Đức tới chỗ của Vưu Kim, hănz ta cũng không gióng chống khua chiêng mà chỉ lấy hoa bỉ ngạn rồi sau đó nhanh chóng rời đi. Cũng chỉ có mình Vưu Kim biết rằng hoa bỉ ngạn là do Lôi Tát Đức lấy đi mà thôi. Vưu Lý chỉ biết mỗi hoa bỉ ngạn đã biến mất, thông qua lời tự lẩm bẩm của Vưu Kim mà hắn ta đoán rằng chuyện này có thể bất lợi đối với Trần Lac. Trần Lạc tự lẩm bẩm:
"Ai lấy hoa của ta đi mất rồi?”
Tiến tới gần hoa bỉ ngạn sẽ khiến thọ mệnh bị mất đi. Trần Lạc chỉ hái đi 1 cánh hoa thôi mà hắn đã tốn mất hơn chục vạn năm thọ mệnh, nếu như có ai dám hái cả bông xuống thì kết cục sẽ như thế nào, tới Trần Lạc cũng không dám nghĩ. Ai lại có thể có thọ mệnh dài tới mức đó cơ chứ? Trong lòng Trần Lạc thầm lẩm bẩm, bông hoa này là do ai trồng xuống, biết đâu người đó lại có cách miễn dịch với thời gian gia tốc thì sao. Lôi Tát Đức từng nói thời gian gia tốc không hề có tác dụng gì đối với hắn ta cả, tất nhiên là không thể nào thật sự không có hiệu quả gì, chỉ là do trình độ về thời gian gia tốc của hắn vẫn chưa đủ mà thôi.
Chẳng có cái gì là có thể tuyệt đối miễn dịch cả, nếu như ngưng đọng thời gian của Artis nắm được đủ sâu, cộng thêm sợ hỗ trợ của pháp tắc, nói không chừng hắn ta có thể dùng ngưng đọng thời gian được với ta ấy chứ. Khi hoa bỉ ngạn bị đem đi thật trùng hợp, chính là ngay sau khi hắn đưa Artis đi. Chẳng nhẽ là do Lôi Tát Đức đã lấy đi bông hoa này, sau đó hắn ta muốn dùng nó để đối phó với ta ư? Nếu như chủ động sử dụng hoa bỉ ngạn, Trần Lạc cũng không biết cụ thể là nó có năng lượng như thế nào. Vì sao trước đây lại không lấy nó ra dùng? Có khi nào ngươi đánh bài mà con đầu tiên ngươi đánh đã là át chủ bài bao giờ không?
Hắn biết quá ít thông tin về hoa bỉ ngạn. Trần Lạc xoa xoa cằm, xem ra hắn phải lẩn trốn 1 khoảng thời gian rồi, nói không chừng bông hoa này thật sự có thể giết chết ta thì sao? Ta cứ không lộ mặt ra đấy. Hai ngày sau, một quả cầu kim loại nhỏ nhỏ có đường kính khoảng 10 cm liên tục quét ở bên ngoài 1 hành tinh nhỏ. Đột nhiên, có một con mắt xuất hiện ngay chính giữa quả cầu kim loại, nó phát ra một ánh sáng màu đỏ. Quả cầu nhỏ tiến thẳng vào bên trong hành tinh đó.
“Trần Lạc các hạ, tìm ra ngươi rồi. Đại đế mời ngươi tới hoàng cung của đế quốc Volsey để tiến hành đàm phán. Ở đó sẽ cho ngươi 1 đáp án khiến ngươi cảm thấy hài lòng.”
Sau khi quả cầu nhỏ tìm ra Trần Lạc thì máy móc nói ra 1 đoạn văn. Đây là máy giò thám sinh mệnh, nó có thể bay một cách có tính toán bên trong vũ trụ, vừa có chứng năng truyền đạt thông tin, vừa có chức năng giám sát. Thời đầu, nó được dùng để tìm kiếm 1 số tư nguyên trong vũ trụ, sau này nó được dùng với chức năng tìm kiếm phạm nhân bỏ trốn. Ngươi tưởng rằng ngươi trốn vào trong 1 tinh cầu không người là sẽ không ai có thể tìm ra ngươi được hay sao? Vân Sơ Dương cũng bị tìm thấy như vậy đó. Đế quốc Volsey tạo ra một loại cầu như vậy đều là lấy số lượng cả tỉ để tạo ra nó đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT