Đừng nhìn đệ tử của Phong Nhàn lên tới hơn một trăm người, nhưng mà so với ba người kia thì kém xa, đệ tử chân truyền của ba thái thượng trưởng lão khác so với tất cả đệ tử của Phong Nhàn cộng lại còn nhiều hơn nhiều, cho nên nói rằng Phong Nhàn chính là Thánh giả nhàn rỗi nhất trong Thánh địa Dao Trì, biệt danh Nhàn Thánh cũng không quá đáng chút nào.
“Đi thôi, đi chỗ tới chỗ khác.”
Sau khi giới thiệu xong nơi này, Hồ Hải vỗ vào lưng con đại bàng đen, lên tiếng nói.
Con đại bàng đen lượn vòng quang vỗ cánh bay về phía xa, trên đường đi, gặp được rất nhiều đệ tử của Thánh địa đang cưỡi đại bàng đen, khi bọn họ nhìn thấy Hồ Hải thì lễ phép chào trưởng lão, sau đó đi ngang qua bọn họ.
Bên dưới có một quảng trường rất lớn, quảng trường này có kích thước khoảng một ngàn trượng, vì được xây dựng ở lưng chừng núi nên xung quanh có một biển mây, bên cạnh còn có một cây cổ thụ, có con đường lát đá xanh bên cạnh cây cổ thụ, nửa ẩn nửa hiện trong biển mây, đúng là có khí chất của chốn bồng lai tiên cảnh.
Trong quảng trường, một nhóm đệ tử mặc áo trắng đang tỷ thí kiếm pháp, một số ngồi xếp bằng trên mặt đất, với một thanh trường đao quanh quẩn trước mặt, lơ lửng trên không trung, đang lĩnh hội kiếm pháp.
“Khu vực này, bao gồm các tòa nhà xung quanh, là địa bàn của Vân Thánh.” Hồ Hải lên tiếng giới thiệu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT