Khiến cho vô số người xung quanh khó chịu, những người đến từ hoàng triều, và đám thanh niên tự xưng là thiên tài, tuy rằng bọn họ tâm cao khí ngạo, nhưng cũng không dám nói ra lời nói cuồng vọng tự đại này.
Vô địch, đồng cảnh giới ai dám xưng là vô địch.
Rất nhiều người ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Lục Trần, rất muốn ra tay, nhưng ngại quy củ của Thánh thành, hơn nữa bọn họ còn chưa gia nhập Thánh địa Dao Trì, không xem như đệ tử của Thánh địa Dao Trì, bằng không đã sớm ra tay.
“Chính là tiểu tử kia muốn muội ta đi rót rượu.” Cách đó không xa, hai bóng người cùng đến, hoàng huynh của Liễu Khuynh Thành Liễu Thành, trong mắt nộ ý dâng trào, đằng đằng sát khí, nhìn chằm chằm Lục Trần.
“Hẳn là đúng nhỉ.” Ngô Tuấn nói: “Ngươi không nhìn thấy dáng vẻ kiêu ngạo của hắn sao.”
“Há có lý này, ta không đánh chết hắn, chán sống.” Trên người Liễu Thành vậy mà tản mát ra vương uy như có như không, hắn là một Vương giả trẻ tuổi, cấp bậc yêu nghiệt chân chính.
Mới ba mươi tuổi, cũng đã là Vương giả cảnh sơ kỳ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play