Còn nữa, cho dù suy đoán là mình phá hư, nhưng bọn họ lại không thể xuống mười vực, gây phiền toái cho mình như thế nào được.
Lục Trần thở dài: “Đây đều là râu ria, thật ra ta lo lắng nhất là một khi tộc Ma Bất Tử được tự do, bọn họ sẽ gây nên một trận gió lốc ở Thanh vực.”
Tô Mục Đồng cười thần bí: “Chuyện này không cần ngươi lo lắng, cho dù là cảnh giới đại Thiên Tôn đều không thể tung hoành mười vực được.”
Tô Mục Đồng nói vô cùng tự tin, giống như biết trong mười vực có cường giả nào đó đang ẩn nấp vậy.
Sau đó vẫy tay thu hồi ảo cảnh xung quanh, sau đó Lục Trần phát hiện mình đang ở trong một quảng trường vĩ đại, trên quảng trường có một vài đệ tử đang ngồi xếp bằng.
Giống như cảm nhận được nghi ngờ của Lục Trần, Tô Mục Đồng cười nói: “Ta đã nói, mỗi một người đến đây đều sẽ được truyền một môn bí tịch, ngộ tính của những người này tương đối kém, tu hành một môn bí tịch bình thường đều ngồi ở trong này gần một năm, còn chưa nhìn ra được lối đi.”
“Ngươi rời đi thôi, lão già ta ở trong này đã đủ lâu, cũng muốn đi ra ngoài nhìn xem.” Tô Mục Đồng thổn thức thở dài một hơi nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play