Nhưng cũng may sao sự khó chịu ấy chỉ diễn ra vô cùng ngắn ngủi thôi.
Bạch Hoằng công tử vẫn còn đang trên đường tới đây, phỏng chừng mấy ngày nữa là sẽ tới.
"Hừ, để cho ngươi đắc ý một khoảng thời gian vậy." Hàn Hổ liếc mắt nhìn Hàn Ngọc, hừ lạnh một tiếng, quay người rời đi.
Sau đó, bốn vị Nhân Hoàng và tất cả mọi người xung quanh cũng rời đi.
Hàn Ngọc trợ giúp hai người mở ra đại trận, dặn dò đám thị nữ một lượt, không được phép tiếp đón sơ sài với hai người, sau đó cũng rời đi, trước khi mộ địa được mở ra, hai người liền sắp xếp ở "Sơn trang đảo Hồ Tâm".
Xung quanh không có người.
Kim Anh Tuấn cũng không tỏ ra vẻ sư huynh đệ tương thân tương ái với Lục Trần làm gì nữa, chỉ trong nháy mắt đã trở mặt, cả giận nói: "Đồ chó, nói, tại sao lúc ở thành Hắc Giáp lại vô duyên vô cớ tố cáo ta."
"Kim Xấu Xí, tố cáo ngươi còn cần phải có lý do hay sao?" Lục Trần nhẹ nhàng nói.
Người ta rõ ràng tên là Kim Anh Tuấn, còn Lục Trần lại cố tình gọi bằng cái tên Kim Xấu Xí, cũng chẳng ai dám gọi như vậy nữa rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT