Bọn họ rất mong Kim Anh Tuấn thu lại hai món pháp bảo.
"Các ngươi khinh người quá đáng, ta đã nói là không phải ta trộm, là không phải ta trộm, cứ nhất quyết muốn tới làm phiền ta, ta mẹ nó không phát uy nên coi ta là con mèo bệnh à!" Kim Anh Tuấn tức giận, như thể hắn đã phải chịu đựng oan ức thấu trời.
Đám người thành chủ thành Hắc Giáp: "…"
Dân chúng xung quanh: "…"
Bọn họ thật sự không nói nên lời.
Họ đã từng gặp kẻ nói dối không chớp mắt, nhưng chưa từng thấy trường hợp nào có thể nói dối không chớp mắt như thế này.
Xung quanh có ít nhất hơn vạn ánh mắt nhìn chằm chằm vào đây.
Ở đằng xa, Lục Trần cũng có chút không nói nên lời khi nhìn thấy cảnh này, cảm thấy xấu hổ khi làm bạn với Kim Anh Tuấn, làm người sao có thể vô sỉ như vậy chứ, móc ra bức tượng của Thánh chủ ngay trước mặt mọi người, lại luôn miệng nói không phải hắn trộm, không ai lí trực khí tráng mà như vậy cả.
Mấy người thành chủ thành Hắc Giáp, bọn họ đang phải chịu áp lực rất lớn, họ hoàn toàn đã xem thường sức mạnh của hai Thánh khí này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play