Lục Trần nói: "Đương nhiên là khác rồi. Nếu như ngươi cứ cách một thời gian lại cướp sạch toàn bộ tài nguyên của hắn, có lẽ sẽ khiến hắn cảm thấy cuộc sống vô cùng tuyệt vọng rồi tự sát luôn."
"Nhưng mỗi lần ngươi lấy hai phần ba mà không lấy hết toàn bộ sẽ khiến đối phương có hy vọng sống sót và không tự sát nữa, như vậy mới có thể tiếp tục phát triển. Phương pháp này gọi là phương pháp cắt rau hẹ.
"Tiền bối, ta hiểu rồi." Bạch Hạo gật đầu như đang suy nghĩ.
Mặc Vân Phi toát mồ hôi lạnh, chẳng lẽ hắn gặp phải ông tổ nghề cướp truyền thụ kinh nghiệm cướp cho hậu bối sao, cảm giác lời đối phương nói cũng có đạo lý đó.
Nếu mình bị người ta cướp sạch sẽ không còn sót lại chút nào hết lần này đến lần khác, hắn thật sự sẽ suy sụp đến mức muốn tự sát. Nhưng mỗi lần cướp đối phương chừa lại một chút sẽ khiến hắn có thêm một tia hy vọng, lấy hận thù làm động lực tu luyện.
Đại Tiểu Kiều cũng toát mồ hôi lạnh theo, thấy bộ dáng Thiếu chủ nhà mình học tập hết sức chăm chú và nghiêm túc, Thiếu chủ nhà mình đoã hoàn toàn bị vị tiền bối kỳ quái này đưa vào con đường sai lệch rồi.
"Ngươi muốn đạt tới cảnh giới cao nhất của nghề cướp còn phải đi một đoạn đường rất dài. Lần này đi cướp xong ngươi phải mau chóng chuồn đi. Dù sao sau lưng kẻ này có cường giả mà ngươi không thể chọc vào." Lục Trần dừng một chút lại nói: "Sau này, khi ngươi đã trở nên cường đại hơn, có thể coi nhẹ những người sau lưng tên dê béo này là có thể lợi dùng hắn làm mồi nhử để làm nghề bắt cóc tống tiền."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play