“Con mẹ nó, sư đệ muốn ta đóng cái vai ác này à.” Khương Thế Hào có chút buồn bực, nhưng đối mặt những người ở đây, lại bình tĩnh nói: “Đúng vậy, ta nhờ Lục sư đệ giúp đỡ, ta nhất định phải lấy ngọc phù trong bí cảnh.”
Ánh mắt của Tử Lạc, Hoa Vân Phi và một vài người rất kỳ lạ, bọn học cũng nhìn thấy vẻ kinh ngạc trên khuôn mặt của Khương Thế Hào, trong lòng trợn tròn mắt, tin ngươi mới là lạ.
Bọn họ không phải kẻ ngốc, sao có thể không nhìn ra Khương Thế Hào đang cưỡng ép nói dối giùm cho đối phương.
Cũng có nghĩa là người nào đó nói là không có hứng thú với ngọc bội trong bí cảnh, nhưng thực ra lại rất có hứng thú, đã sớm cho người ở đây để chặn cửa.
“Để không làm tổn hại đến hòa hợp, các ngươi cứ giao tinh thạch ra đây đi.” Trong lúc mọi người đang im lặng, ánh mắt của Lục Trần quét qua đám mấy người Tử Lạc, Hoa Vân Phi, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nói thêm: “Đúng rồi, các ngươi còn phải giao chín mươi phần trăm số linh dược mà các ngươi lấy được ra.”
Câu này vừa dứt thì đã lập tức khơi dậy sự phẫn nộ trong của mọi người.
“Tại sao chứ, tại sao chúng ta lại đưa linh dược mà chúng ta cực khổ lắm mới tìm được cho ngươi chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play