Sau mấy phút đồng hồ, Lục Trần và Tây Môn Vũ trở lại viện.
Ánh mắt Tây Môn Vũ hoảng hốt, giống như bị mất hồn, trong lòng hối hận không ngừng, tự mình không nên xen vào việc của người khác, bây giờ tốt lắm, biết được bí mật không đổi lại được Hư Không Thành Bảo thì không nói, còn tổn thất sạch một Thần Đế khí, cộng thêm một bình máu tươi.
Sắc mặt Tây Môn Vũ khó coi xanh rồi.
“Đừng trưng cái mặt thối, Huyết Tế trận bị hủy một tòa, chúng ta không nên cảm thấy vui mừng sao?” Lục Trần thấy tâm trạng Tây Môn Vũ không tốt, vỗ vỗ bờ vai của hắn an ủi.
“Vui mừng cái rắm.” Tây Môn Vũ nghe nói như thế, nói tục một câu, trợn trắng mắt nói: “Ta thật là trộm gà không được còn mất nắm gạo, bồi thường một Thần Đế khí.”
“Chúng ta là huynh đệ, sư phụ ta mượnbảo vật của ngươi dùng một chút, có cái gì ghê ghớm.” Lục Trần nói.
“Thật, sư phụ ngươi sẽ trở về.” Tây Môn Vũ bắt được bả vai của Lục Trần, vẻ mặt vội vàng nói, trong lòng tức giận bất bình, người nào là huynh đệ với ngươi, ta với ngươi rất thân thuộc ư, có chút mặt mũi hay không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT