Bồ Khúc thấy Lục Trần còn trẻ như vậy đã là Đan Thánh thập phẩm, nổi lòng muốn thu nhận đồ đệ.
Làm sao Lục Trần không nghe ra ý ở ngoài lời của Bồ Khúc, đoán chừng muốn nhận mình làm đồ đệ, cứ nói: “Vãn bối đã có sư phụ.”
Bồ Khúc nghe thấy lời nói của Lục Trần có phần thất vọng, sau khi lấy lại tinh thần thầm mắng mình ngu, người ta còn trẻ như vậy đã là Đan Thánh thập phẩm rồi, sau lưng nhất định có một sư phụ lợi hại, làm sao có thể không có sư phụ.
Nói không chừng phẩm cấp sư phụ người ta cao hơn so với hắn.
Ánh mắt Bồ Khúc tràn đầy hồi ức, cảm thán một câu: “Lão phu lúc còn trẻ từng đi tới Sơn Hải giới rèn luyện, cũng coi như có chút danh vọng ở luyện đan giới, quen biết rất nhiều đan đạo đại sư, không biết sư phụ của tiểu hữu là vị nào, không chừng ta biết.”
Dừng một chút, trên mặt Bồ Khúc bỗng nhiên xuất hiện vẻ đắc ý: “Nói với ngươi không chút khoe khoang, năm đó khi Hoa Điệp tiên tử cử hành đại hội luyện đan, lão phu còn nhìn thấy hình dáng tiên tử từ xa.”
“Hoa Điệp tiên tử lên cao nhất hô hào, luyện đan sư khắp thiên hạ tề tựu, bây giờ chỉ nghĩ đến cảnh tượng kinh điển kia, nhiệt huyết cũng không khỏi sôi trào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play