Nhưng mà hết lần này đến lần khác, người này lại có thanh Đế kiếm trong tay.
“Rác rưởi.”
Nhìn thấy đôi mắt của Bằng Vạn Lý dán chặt vào Lục Thần kiếm trong tay mình, Lục Trần khinh bỉ nói một câu.
Bằng Vạn Lý hừ lạnh một tiếng, tiếp tục không nói lời nào, từ phía sau lưng vươn ra một đôi cánh màu đen, giống như được đúc từ vàng đen, phát ra ánh sáng lạnh lẽo.
Lục Trần ngoắc ngoắc ngón tay về phía Bằng Vạn Lý, khiêu khích nói: “Lông dài ngu ngốc, ta đứng đây cho ngươi đánh, mau lại đây.”
Bằng Vạn Lý không để ý tới sự khiêu khích của Lục Trần, đôi cánh màu đen nhẹ nhàng run lên, bay vút lên chín vạn dặm, trong nháy mắt đã đến cuối chân trời, một giây sau liền trực tiếp biến mất khỏi tầm mắt của Lục Trần.
Khi Lục Trần nhìn thấy Bằng Vạn Lý rời đi, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy hơi hối hận, vừa rồi hắn cố tình kích thích đối phương bằng lời nói, hy vọng rằng tính cách của đối phương sẽ là kiểu dễ cáu kỉnh và bốc đồng, nhưng mà tên này lạ không bị kích thích chút nào, bình tĩnh một các quá đáng, trực tiếp rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT