“Ha ha ha, ngươi nói ca ca Tông Hiền của ngươi đúng không, mấy trăm năm chưa từng trở về, đã sớm chết ở bên ngoài rồi!” Khóe miệng Phong Hàng gợi lên một tia khinh thường, sau đó lại quất một roi xuống không chút nể tình.
“Cho dù ca ca ngươi tu hành ở Kiếm Đế cung thì thế nào, chỉ là đệ tử bình thường mà thôi, có lẽ mấy năm nay không chút tiến bộ nào, cho dù ca ca ngươi trở về thì có thể lật trời sao.” Phong Hàng tiếp tục phô trương nói, thân là con của phủ thành chủ, cha còn có mấy người bạn tri kỷ ở cổ quốc, nên trước giờ hắn kiêu ngạo quen rồi.
Ở phương lãnh thổ này chỉ cần không chọc vào đám người trong giới Thái tử đó thì hắn có thể làm gì thì làm.
Trước kia Tông Hiền là đệ tử Kiếm Đế cung, ai cũng phải kiêng kỵ ba phần, nhưng Tông Hiền đã lâu không trở về, cũng không biết đã chết hay còn sống.
Nhưng cho dù còn sống thì thế nào, Tông Hiền không có lấy chút danh tiếng, có lẽ là đệ tử bình thường không thể bình thường hơn mà thôi.
“Chậc chậc, đây không phải là thằng nhóc Tông Tuấn sao, sao lại bị người ức hiếp thành như vậy?” Đúng lúc này, một tiếng cười khẽ truyền đến, tràn ngập trêu chọc.
Người mở miệng nói chuyện chính là Yến Tử Hiên, tuy trong lời nói tràn ngập chế giễu, nhưng sâu trong đáy mắt hắn lại lóe ra vẻ rét lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play