Bộ dạng cười này khiến sắc mặt Thương Minh lão tổ rất khó nhìn, chỉ là ngại đối phương đến từ thượng giới, có bối cảnh thâm hậu nên cố kiềm nén lại.
“Một đám ô hợp các ngươi này, cũng muốn đánh chủ ý lên Thất Thải nguyên thạch, cút cho ta!” Lộc Minh nhìn lướt qua ba người, giọng điệu chê bai: “Các ngươi không có tư cách lãng phí Thất Thải nguyên thạch, rơi vào trong tay các ngươi, chỉ lãng phí hoàn toàn đế liệu trân quý này.”
“Mặc dù các hạ đến từ thượng giới, sỉ nhục tiền bối như vậy, chẳng lẽ trưởng bối gia tộc không dạy ngươi làm người!” Sắc mặt Càn Khôn giáo chủ hơi khó chịu, nói.
Bên cạnh, sắc mặt Thương Minh lão tổ và Thú Hoàng cũng không dễ nhìn như thế, suy cho cùng người thanh niên này quá kiêu ngạo rồi, cảnh giới không cao bằng bọn họ thì không nói, còn gọi bọn họ là đám ô hợp.
“Ếch ngồi đáy giếng!” Lộc Minh lắc đầu thở dài nói: “Thật không có chuyện gì để nói với đám ếch ngồi đáy giếng như các ngươi, nhân dịp trước khi ta nổi giận, cút nhanh lên, nhìn chướng mắt.”
Giọng điệu của Lộc Minh rất khinh miệt, lại càng coi chưởng giáo của tam đại thế lực đứng đầu là rác rưởi, tùy ý phất tay, giống như là quét đồ bỏ đi.
“Mặc dù ngươi tới từ thượng giới, nhưng ngông cuồng như thế, ta thay trưởng bối dạy dỗ ngươi một chút!” Sắc mặt Càn Khôn giáo chủ u ám, lạnh lùng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play