Trước ô cửa kính lớn trong sảnh chờ sân bay, Phó Tranh châm một điếu thuốc, chậm rãi lên tiếng.
Anh ấy nói, sau khi tôi rời đi, Tống Viêm phát điên một trận.
Uống rượu đến mức xuất huyết dạ dày, nửa đêm phải đưa vào viện cấp cứu.
Tỉnh lại liền đòi sang Anh tìm tôi, vì chuyện này mà cãi nhau một trận lớn với mẹ anh ấy.
“Khoảng thời gian đó, chắc nó bị bệnh, nhưng lại không chịu nói với ai. Cả người chẳng ra hồn người, dở sống dở chết suốt hơn nửa năm.”
“Sau này nó học vẽ tranh, trông có vẻ khá hơn nhiều. Tôi từng lén xem qua tranh nó vẽ… nó thích vẽ mắt.”
“Đôi mắt của cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT