Nói đến thằng hai đi.
Trước đây khi Kiều Chấn Quân còn chưa bại liệt, Kiều Hồng Mai thường nói ông làm gia cụ cho mình, Kiều Chấn Quân không tiện đòi tiền em gái, không thể làm gì khác hơn chính là tự móc tiền túi trợ giúp, vì cái này, Phương Tiểu Quyên đã náo loạn với ông không ít.
Sau khi bà và Tiết Xuyên biết, vẫn không hề nói gì, dù sao một người muốn đánh, một người muốn bị đánh thì biết làm sao?
Nhưng từ khi Kiều Chấn Quân bại liệt đến hiện tại, Kiều Hồng Mai một lần cũng không trở về nữa thăm, càng khỏi nói đến chuyện nhờ người mang đồ vật trở về.
Làm người không thể quá ích kỷ, làm người cũng không thể giống như Kiều Hồng Mai.
Bầu không khí trở nên rất lúng túng.
Ngay vào lúc này, âm thanh một bi bô từ cửa truyền tới: “Bà nội, ông nội, tiểu đáng yêu của mọi người lại tới nữa rồi.”
Tiếng nói vừa dứt, Đại Kiều ăn mặc một thân tròn vo đỏ hồng hồng, chân ngắn ngắn xuất hiện ở cửa.
Trên đầu cô có hai búi tóc, từ xa nhìn lại như hai viên thuốc nhỏ gắn ở trên đầu, theo cô bước đi thì run lên một cái, đáng yêu vô cùng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play