Nghe thấy lời nói của Kiều Chấn Quốc, mọi người cười ầm lên!
Kiều Chấn Dân lại cười như chó: “Anh cả, anh ăn cơm thì ăn cơm đi, sao còn cố ý đếm chị dâu cả ăn bao nhiêu sủi cảo?”
Kiều Chấn Quốc cười ngu ngơ, gãi gãi cái trán nói: “Đây không phải do chị dâu cả em ăn nhiều quá sao? Lần trước cô ấy mới nói cô ấy mang thai ăn uống không tốt, cô ấy ăn uống không tốt anh không thấy đâu, ngược lại thấy cô ấy một ngụm nuốt ba miếng sủi cảo, cũng không sợ nghẹn chết!”
Vạn Xuân Cúc: “…”
Có thể câm miệng không có thể câm miệng không có thể câm miệng không? ? ?
Trước mặt nhiều người nói bà như vậy, bộ bà ta không biết xấu hổ hả à! !
Lại nói tiếp, năm đó Kiều Chấn Quốc có thể nhìn trúng Vạn Xuân Cúc, đó lại là một hiểu lầm tốt đẹp.
Kiều Chấn Quốc luôn cảm thấy mình không có bản lĩnh gì, cho nên ông ta nghĩ rằng mình không thể kiếm tiền cho gia đình, nhưng ông ta có thể giảm bớt gánh nặng cho gia đình.
Bởi vậy, lúc trước ông ta chọn vợ yêu cầu duy nhất chính là sức ăn phải ít, về phần bộ dáng và vân vân chỉ cần không xấu quá dọa người là được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT