Nếu đợi bọn họ từng chút từng chút tích lũy đủ tiền khởi nghiệp thì rất khó, trước kia bọn họ đến gần nhà ga bán đồ ăn, mỗi ngày dãi nắng dầm mưa, không chỉ mệt đến muốn chết, còn phải giao các loại phí bảo hộ, chờ tiền đến trong tay bọn họ, căn bản không còn bao nhiêu!
Đáng giận nhất chính là Hoắc Tài Tuấn vừa lười vừa vô dụng, cô ta thật sự không hiểu đời trước anh ta làm như thế nào mà trở thành nhà giàu số một được!
Hơn nữa bọn họ đã tới Thâm Thành lâu như vậy, vẫn luôn không hề nghe được tin tức có liên quan đến cha ruột của anh ta, cuộc sống áp lực như thế này làm cô ta từng ngày mất đi sự kiên nhẫn!
Đúng lúc này, cửa “kẽo kẹt” một tiếng rồi được đẩy ra, Hoắc Tài Tuấn từ bên ngoài đi vào nhà.
Tiểu Kiều nhìn anh ta một cái rồi lại nằm xuống một lần nữa, sau đó kéo chăn che chính mình đầu lại.
Hoắc Tài Tuấn đi tới ngồi trên mép giường, tay đặt ở trên thân hình yểu điệu của cô ta: “Kiều Kiều, sao thế, em còn đang giận anh sao?”
Tiểu Kiều vươn một bàn tay từ chăn ra, “bốp” một tiếng đánh bay tay của anh ta nói: “Đừng chạm vào tôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play