Không biết là ánh mắt của anh nóng quá mức, hay là bởi vì lời nói của anh quá mức rõ ràng, mặt Đại Kiều bắt đầu cháy rừng rực.
Nam tuấn nữ tiếu, hai người đứng chung một chỗ chính là phong cảnh, người đi ngang qua càng ngày càng liên tiếp nhìn về bên này.
Kiều Tú Chi ho khan một tiếng nói: “Đừng đứng ngốc ở đây nữa, về ăn cơm thôi, thời gian không còn sớm.”
Trong lúc hai đứa bé nói chuyện, đương nhiên bà và Tiết Xuyên đều thu hết vào mắt, bọn họ không trợ công cũng không phản đối, tất cả thuận theo đương nhiên.
Hoắc Trì và Đại Kiều là thanh mai trúc mã, có thể nói là cùng nhau lớn lên, tâm ý của Hoắc Trì đối với Đại Kiều, thật ra người tinh tường cũng nhìn ra được.
Chính là Đại Kiều còn có chút tỉnh tỉnh mê mê, tương lai cô có thể đối với hay không Hoắc Trì hay không, vậy cũng chỉ có thể để bản thân cô tự mình khai quật.
Bị Kiều Tú Chi làm thức tỉnh như thế, hai người Hoắc Trì và Đại Kiều đều có chút xấu hổ, dọc theo đường đi Đại Kiều cũng không dám nhìn vào mắt Hoắc Trì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play