Bà Thạch vừa nghe lời này, lập tức cũng không vui: “Thái độ này của con là có ý gì? Lời mẹ vừa nói có chỗ nào sai? Đứa lớn nhà ai mà không cần giúp đỡ trong nhà làm việc?”
Kiều Chấn Dân đứng lên nói: “Tiểu Uyển Nhi nhà con không cần!”
Nói xong ông không hề để ý tới bà Thạch, xoay người đi về phía phòng bệnh.
Bà Thạch tức giận đến bộ ngực phập phồng, nghĩ đến sắc mặt vừa rồi của Kiều Chấn Dân, trong lòng không yên tâm, vội vàng cầm đồ đuổi theo đi.
Kiều Chấn Dân vọt vào phòng bệnh, nhìn Thạch Cầm Tâm nói: “Em sinh non là do Tiểu Uyển Nhi?”
Thạch Cầm Tâm vừa thấy ông xụ mặt tiến vào, trái tim nhảy lên phanh phanh phanh: “Tiểu Uyển Nhi cũng không phải cố ý, con bé… Con bé không cẩn thận đụng phải em một chút, là tự em không đứng vững mới ngã, Chấn Dân, có phải mẹ em nói cái gì với anh hay không?”
Kiều Chấn Dân cười lạnh một tiếng: “Mẹ em nói gì với anh, trong lòng em không biết sao? Mẹ muốn anh đưa Tiểu Uyển Nhi về quê, chờ chúng ta sinh hai đứa, lại đón Tiểu Uyển Nhi về giúp đỡ chăm sóc em trai em gái!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play