Kiều Chấn Quốc nói: “Vợ à, năm trăm đồng của em ở đâu ra vậy, với lại em ít nói đi, cẩn thận lát nữa cằm lại rớt, ha ha ha…”
Mặt Vạn Xuân Cúc lúc đỏ lúc trắng: “…”
Mấy ngày nay, mỗi ngày chồng bà ta đều lấy việc này tình giễu cợt bà ta, thì ra cái hố này không qua được sao?
Kiều Tú Chi lười nhìn đứa con ngu xuẩn và con dâu ngu xuẩn, cùng Tiết Xuyên đến cửa hàng bách hóa mua một ít đồ về trang trí, tuy rằng nhà họ Ngụy tặng một ít đồ gia dụng, nhưng mấy thứ như nồi chén gáo bồn, vẫn phải tự mình mua.
Rất nhiều đồ trong phòng không đồng đều toàn bộ, cho nên khi tới lúc ăn cơm trưa, Kiều Tú Chi vốn muốn dẫn mọi người đến khách sạn quốc doanh “Xa xỉ” một hồi, Nhưng nhà họ Ngụy khuyên can mãi, nhất định muốn bọn họ ở lại.
Hai ông bà nhà họ Ngụy thật sự rất hiếu khách, Kiều Tú Chi cũng không từ chối kịch liệt, đành phải để con cả đi mua một ít thịt đồ ăn về, sau đó bà dẫn cháu gái lớn Kiều Đông Hà vào phòng bếp hỗ trợ.
Nhà họ Ngụy đã lâu không náo nhiệt như vậy, từ sau khi đứa con mất đi, trong nhà liền vắng vẻ thê lương, bạn già của Ngụy Bảo Sinh bà La bởi vì đứa con qua đời, vừa bệnh liền không dậy nổi, nhiều năm đều nằm ở trên giường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT