Nghe Tiết Xuyên nói, đối phương bị bệnh không xuống được giường, cho dù có nhốt bà ta vào ngục cũng vô ích, bọn họ vẫn như cũ không thể tìm được con gái mình, đối phương còn có thể bị giam, nội tâm cũng không cần tự trách nữa.
Như vậy cũng đã quá thuận lợi cho bà ta.
Một người ích kỷ như thế, nên sống cả đời trong sự áy náy và tự trách!
Thẩm Thế Khai lý giải được, cầm lấy chìa khóa, đưa bọn họ đi gặp người ý tá già đó.
Dưới sự chứng kiến của mình, ông ấy ghi chép lại toàn bộ lời nói của y tá già, cũng để bà ký tên điểm dấu vân tay, sau đó lại chở cả bà ý tá già đến nhà họ Trần.
Mới đi vào viện lớn, đã nghe thấy tiếng Hồng Mai đang mắng chửi con gái: “Cái đồ phế vật này, tao bảo mày làm chút việc cũng làm không xong, tao đánh chết mày!”
“Mẹ, con sai rồi, mẹ đừng đánh con…A a…” Trong phòng truyền ra tiếng khóc của Trần Châu Đệ, còn có tiếng của dây mây đánh trên người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play