Vạn Xuân Cúc hít sâu một hơi, đổi đề tài nói: “Chấn Quốc, em đã lấy cho Tiểu Đông Vân một cái tên rất dễ nghe.”
Bà ta cảm thấy danh tự Đông Vân này không được, nên như Đại Kiều dùng từ láy như vậy, mới có vẻ đáng yêu, cũng mới có thể được cha mẹ chồng yêu thích.
Kiều Chấn Quốc ha ha nở nụ cười: “Vợ, ngay cả tên của bản thân em cũng không nhận ra, em có thể lấy cái tên gì dễ nghe chứ?”
Vạn Xuân Cúc suýt chút nữa tức hộc máu: “… Ai nói không biết chữ liền không thể đặt tên? Em muốn đổi tên con gái chúng ta thành Điềm Điềm, anh cảm thấy cái tên này thế nào, có phải là rất êm tai không?”
“Ha ha ha ha…” Kiều Chấn Quốc vừa nghe đến danh tự này, lập tức cười thành chó, “Vợ, không bằng gọi nó là Đại Ngưu còn hay hơn.”
Tuy rằng ông ta không chê con gái nhỏ dung mạo không đẹp, nhưng dung mạo không đẹp cũng là sự thật.
Bình thường trẻ con chỉ có vừa ra đời thì khá là xấu, da dẻ nhiều nếp nhăn như người già vậy, nhưng qua mấy ngày sẽ nẩy nở trở nên đẹp đẽ, nhưng sau khi Tiểu Đông Vân nẩy nở càng khó coi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play