Lâm Tuệ ăn mấy miếng liên tục mới dừng lại nói: “Ăn ngon lắm, cám ơn Đại Kiều, mẹ rất thích!”
Đại Kiều nhất thời cười đến mặt mày cong cong, nâng môi nhỏ đỏ mọng nói: “Vậy sau này con đều nấu cơm cho mẹ, mẹ muốn ăn cái gì, cứ việc nói với con!”
Kiều Chấn Quân cầm mấy món trái cây màu xanh đầu đầy đổ mồ hôi từ bên ngoài tiến vào, nhìn thấy Lâm Tuệ đang ăn cái gì, kinh hỉ nói: “Em không ói ra?”
Hai ngày nay Lâm Tuệ ăn cái gì phun cái nấy, gần như không ăn gì được, vừa rồi bà ấy đột nhiên muốn ăn trái cây chua, ông lập tức chạy vào núi rừng tìm.
Nhưng mùa hiện tại, rất nhiều trái cây dại đều còn chưa mọc, ông tìm khắp cả núi rừng, mới tìm được hai ba quả, hơn nữa dáng vẻ nhìn qua rất xấu.
Lâm Tuệ cười đến mặt mày dịu dàng nói: “Đúng vậy, Đại Kiều trở về thấy em không ăn được, liền tự mình nấu cháo gạo kê trứng gà cho em, em ngửi mà đói bụng.”
Điều quan trọng là ăn xong bà ấy tuyệt không cảm thấy ghê tởm, cả dạ dày thoải mái cực kỳ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play