Đại Kiều thấy dì Tuệ nôn mửa, lo lắng nói: “Mẹ, mẹ làm sao vậy? Con và cha cùng đưa mẹ đến trạm y tế nha?”
Lâm Tuệ an ủi cô nói: “Con yên tâm, mẹ không có chuyện gì.”
Vạn Xuân Cúc đố kị đến hai mắt đều đỏ, khẩu khí chua xót nói: “Đại Kiều, mẹ kế của con tám chín phần là mang thai, rất nhanh con sẽ lại có em trai hoặc là em gái, đến lúc đó thì bọn họ sẽ không thương con nữa.”
Lâm Tuệ tức giận đến mặt càng đỏ: “Chị dâu, chị đừng nói với trẻ con như vậy, nếu nó xem là thật thì không tốt.”
Vạn Xuân Cúc hừ nói: “Mẹ kế trong thiên hạ thường xấu xa, tôi nói sai sao? Cô có dám nói, sau này khi cô có con của chính mình thì còn có thể chân tâm đối với Đại Kiều được không? Cô đừng lên tiếng, những câu nói kia cùng lắm là lừa gạt lừa gạt trẻ con, muốn gạt tôi, tỉnh lại đi.”
Lâm Tuệ tức giận đến cả người run cầm cập, căng thẳng nhìn Đại Kiều nói: “Đại Kiều, mặc kệ sau này cha mẹ có những đứa con khác hay không, mẹ cũng thích con nhất, con đừng nghe bác gái của con nói bậy.”
Đôi mắt trong trẻo của Đại Kiều chớp chớp, mềm giọng nói: “Mẹ, mẹ không cần lo lắng, con sẽ không nghe bác gái cả, hơn nữa con yêu thích em trai và em gái, mẹ sinh thêm em trai và em gái có được hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT