Vì để tránh người ta nhiều chuyện, Kiều Tú Chi dặn dò các cô không được nói chuyện thêu thùa ra bên ngoài, ngay cả Vạn Xuân Cúc cũng không biết con gái của mình đang học thêu.
Kiều Tú Chi đi tới, kéo Đại Kiều xoay một vòng, nhìn cô không chút bị thương, lúc này mới nói: “Sao một mình cháu lại chạy sang bên này?”
Đại Kiều lộ ra nụ cười ngọt ngào với bà nội mình: “Tâm trạng không tốt, đi một mình giải sầu một chút ạ,”
“Phụt phụt…” Kiều Đông Hà không nhịn được mà cười ra tiếng: “Em gái Đại Kiều à, em mới mấy tuổi chứ, nói tâm trạng không tốt này kia, em thật sự quá đáng yêu mà!”
Chủ yếu dáng vẻ của cô chính là một cái bánh nhỏ bảy tuổi, nói tức giận như người lớn, dáng vẻ kia thật sự quá hài hước.
Đại Kiều lộ ra một hàm răng nhỏ về phía cô ấy: “Em cũng tự thấy mình đáng yêu lắm đó, em còn là bé dễ thương của ông và bà nội đó!”
Kiều Đông Hà không nhịn được trợn trắng mắt: “Biết rồi, biết rồi, toàn thế giới chỉ có em đáng yêu nhất được chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT