Đèn tàn người lặng, ánh trăng mờ mịt, trong phòng yên tĩnh chỉ còn lại tiếng thở dốc của người.
Sau khi được ôm eo nhấc xuống khỏi bàn trang điểm, Tích Thúy kéo lấy ống tay áo của Vệ Đàn Sinh.
“Vệ Đàn Sinh.”
Hắn đột ngột bị nàng kéo lại, ngẩn người, xoay lại nhìn nàng, dường như đang chờ nàng nói tiếp.
Tích Thúy hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nói: “Hôm nay ta không đến chỗ biểu tẩu.”
Người trước mặt hiển nhiên ngẩn ra, hạ giọng dịu dàng hỏi, “Vậy vì sao nàng lại lừa ta?”
Tích Thúy sắc mặt không đổi hỏi ngược lại: “Vậy tại sao ngươi lại cho người giám sát ta?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play