Tống Mục Tình thấy Đông Hải lau vết máu trên mặt mình, bàn tay xấu hổ dừng lại giữa không trung.
"Cái này... Ta không biết nuôi cá." Tống Mục Tình ho khan một tiếng, nhỏ giọng nói.
"Không sao, nếu không thu nhận hắn, ta cũng không biết phải làm thế nào." Tố Hàn Bích rũ mắt, nhìn thoáng qua Đông Hải, “Hắn bị nhốt trong cơ thể cự côn không biết bao lâu, ký ức người cũng thiếu hụt.”
Tống Mục Tình thở dài một tiếng, hình như có cảm khái.
Thấy Tố Hàn Bích vẫn đứng yên tại chỗ, không có ý định rời đi, nàng liền mở miệng gọi: “Sư phụ, Huyễn Hải đạo nhân nói gì với người vậy?”
Tố Hàn Bích đang chống má nghỉ ngơi, nghe Tống Mục Tình hỏi liền tỉnh táo lại: “Ngươi còn nhớ con sâu tượng thần ta đã nói không?”
Tống Mục Tình kinh ngạc, nàng tưởng Tố Hàn Bích chỉ nói đùa, không ngờ là thật: “Nhớ chứ, chẳng phải sư phụ nói chỉ có người nhìn thấy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT