Trong một luồng kim quang rực rỡ, Huyễn Hải đạo nhân hiện thân.
Tố Hàn Bích nghe đến cái tên này, cứ tưởng rằng vị Huyễn Hải đạo nhân này sẽ sử dụng pháp thuật hệ thủy, dung mạo hẳn cũng rất trẻ trung, bởi vì phần lớn tu sĩ đều dùng thuật trú nhan, giữ cho dung nhan của mình ở thời điểm có nhan sắc cao nhất.
Ví như Tố Hàn Bích ở Mộc Lâm Cốc thấy Cổ Dung thụ yêu, hắn ở trạng thái lão niên, nhưng không có nghĩa hắn thật sự rất già, mà là Cổ Dung cảm thấy bộ dạng tuổi già của mình thuận mắt nhất.
Đối với tu sĩ loài người, vẻ ngoài đương nhiên là càng trẻ càng tốt, nhưng Huyễn Hải đạo nhân lại trông rất già nua, râu tóc bạc phơ, mặt đầy nếp nhăn, thân hình dù thẳng tắp, nhưng vẫn lộ ra vẻ già yếu.
Ông ấy mặt mày hiền từ, nhìn các tu sĩ Huyễn Hải Lâu như đang nhìn hậu bối của mình, khiến người ta không khỏi kính trọng.
"Đây là Huyễn Hải đạo nhân?" Tố Hàn Bích tò mò, hỏi Vương Khiêm, “Không phải cha của Huyễn Hải đạo nhân đấy chứ?”
"Đây là ông ấy." Vương Khiêm mỉm cười, ánh mắt nhìn Huyễn Hải đạo nhân có chút khâm phục, “Ông ấy trông rất khác so với tu sĩ khác, đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play