Tần Nhạc cứ như vậy, được Tề Hoài cưng chiều suốt cả đời.
Bởi vì Tề Hoài lớn tuổi hơn hắn, cho nên cuối cùng cũng đi trước một bước.
Lúc trông thấy người đàn ông từng một thời cường tráng ấy giờ nằm trên giường rồng, hơi thở yếu ớt, Tần Nhạc không thể nào ngăn được nước mắt.
Giờ đây hắn cũng đã tóc bạc da mồi, những nếp nhăn hằn sâu theo năm tháng, chỉ có đôi mắt ấy – vẫn trong trẻo, sáng ngời như thuở nào – là chưa từng thay đổi.
“Đừng khóc... Nhạc Nhạc, đừng khóc.”
Tề Hoài cố gắng đưa tay lên muốn lau nước mắt cho hắn, nhưng tay lại bị Tần Nhạc nắm lấy, cẩn thận giữ trong lòng bàn tay.
“Hoài ca ca, đừng nói nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT