Tề Hoài dắt Tần Nhạc lên long ỷ, lại sai người mang đến một chiếc thảm lông dày, đích thân trải dưới thân ghế. Hắn tỉ mỉ dàn xếp mọi thứ ổn thoả rồi mới đỡ người ngồi xuống, lại lo lắng đỡ lưng cho hắn.
Các đại thần bên dưới tận mắt chứng kiến một màn dịu dàng kia, trong lòng đều âm thầm cảm thán: Hoàng thượng và quý quân thật đúng là tình cảm sâu đậm, không gì chen nổi.
Lúc này nhớ lại vừa rồi Triệu Liễu vẫn còn mạnh miệng "tình đầu ý hợp", mọi người không khỏi dâng lên vài phần khinh thường. Nhân gia rõ ràng cầm sắt hòa minh, cảm tình thâm hậu, ngươi ở đây gạt gẫm vu oan, không sợ bị thiên lôi đánh chết sao?
Những phản ứng ấy rơi vào mắt Triệu Liễu, hắn chỉ cảm thấy lòng như tro tàn, sắc mặt trắng bệch, lẩm bẩm: "Không… sẽ không… rõ ràng là ngươi từng có ý với ta…"
Tần Nhạc nghe vậy lập tức cười lạnh, dựa đầu vào lòng Tề Hoài một chút rồi mới cao giọng đáp lời:
"Vị đại nhân này, lời nói nên có chứng cứ. Bổn quân khi nào nói ta có ý với ngươi?"
Triệu Liễu nghẹn họng — quả thật Tần Nhạc chưa từng nói, nhưng trước đây hắn luôn ngầm mặc nhận, thế nên Triệu Liễu tự cho là thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play