Bên này, Tần Nhạc vừa hồi cung liền nhào ngay vào lòng Tề Hoài, nước mắt như chuỗi hạt đậu lăn dài, khóc đến hoa lê đẫm mưa, khiến cho Tề Hoài nhất thời luống cuống, vội vàng kéo tay áo lau nước mắt cho người trong ngực.
“Làm sao vậy? Ai khi dễ Nhạc Nhạc rồi? Nói cho Hoài ca ca nghe, Hoài ca ca nhất định thay ngươi đòi lại công bằng.”
“Bảo bối, đừng khóc… Nhạc Nhạc khóc, Hoài ca ca nhìn mà đau lòng lắm.”
“Ngoan nào, đừng khóc nữa, Hoài ca ca ở đây…”
Có lẽ là bị giọng dỗ dành dịu dàng của nam nhân làm dịu đi, tiếng khóc của Tần Nhạc dần dần nhỏ lại.
Tề Hoài nhân cơ hội nhẹ nhàng nâng mặt cậu lên, liếc mắt nhìn liền nhíu mày: khuôn mặt nhỏ bị nước mắt làm ướt đẫm, đôi mắt khóc đến sưng đỏ, chiếc mũi cũng vì tủi thân mà phập phồng. Rõ ràng là bị người ta ức hiếp không nhẹ.
【Khóc đến mức này, e là sáng mai đôi mắt sẽ đau đến không mở ra được mất thôi.】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT