Nghe vậy, Hạ Nhược Tuyết lập tức há miệng thật to, nhưng tới cuối cùng, hết thảy chỉ còn lại vẻ mặt như chết lặng… Triệu Tam Hổ kia vốn là trưởng lão có thực quyền của Triệu gia, cái chết của gã sẽ mang đến một cơn địa chấn cực mạnh cho Hắc Thủy hà này… Ngay từ đầu, khi tiếp nhận nhiệm vụ, nàng đã hiểu điều đó, chỉ không ngờ chính mình lại được tận mắt chứng kiến hậu quả do cơn địa chấn ấy gây ra.
Một lát sau, Hạ Nhược Tuyết nói với Triệu Linh Nhi: “Ngươi hãy theo ta rời đi, ta không thể ở lại chỗ này quá lâu.” Triệu Linh Nhi ngước đôi mắt đẫm lệ lên, vẻ mặt mờ mịt hỏi: “Chúng ta đi đâu?” Hạ Nhược Tuyết nhìn nàng, bình thản nói: “Đi Thiên Trì bảo.” Triệu Linh Nhi hơi ngẩn người, sau đó nhẹ gật đầu… Nàng và Hạ Nhược Tuyết cùng nhau chôn di thể của Triệu Tử Trung bên trong một sơn cốc u tĩnh, lặng lẽ làm lễ truy điệu, đưa gã về nơi an nghỉ cuối cùng… Màn đêm buông xuống… Một mình Lý Thủy Đạo đứng sừng sững trên đỉnh Thúy Bình sơn. Nơi này là điểm cao nhất trong toàn bộ dãy Thúy Bình sơn, quanh năm đều có gió lạnh thấu xương thổi… Băng Sương động của Thúy Bình sơn ở ngay gần đây, nhưng Lý Thủy Đạo lại không vội đi tới. Hắn quyết định sẽ ở lại nơi này, lĩnh ngộ kiếm ý trước, sau đó mới cân nhắc xem, mình có nên tới thăm dò Băng Sương động hay không.
Khả năng cao là Băng Sương động kia đã có chủ, nếu bên trong có người thủ vệ, hắn cũng không muốn phát sinh xungđột với đối phương.
Hàn nguyệt treo trên cao, rọi xuống đỉnh núi tuyết.
Ánh sáng bạc rơi khắp không gian, biến đỉnh núi tuyết trở thành kỳ cảnh như một chiếc thang trời màu bạc.
Lý Thủy Đạo cầm trường kiếm trong tay, đứng sừng sững trên đỉnh thang trời, sau lưng hắn là một vầng hàn nguyệt.
Dưới ánh trăng lạnh, trên đỉnh núi tuyết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT