Làm xong mọi chuyện, Lý Thủy Đạo nhanh chóng nhảy lên dây mây, sau đó toàn lực leo lên trên, thân thủ hắn nhanh nhẹn, tốc độ kinh người, trong chớp mắt đã dung nhập vào độc vân, tăng tốc tiến về phía lối ra thâm uyên… Địa Câu trại.
Ba người tham gia thâm uyên thí luyện cũng đi lên rồi.
Ngay khi trông thấy ánh mặt trời, cả ba không hẹn mà cùng vươn tay che kín hai mắt của mình, vẻ mặt có có chút mê mang, thậm chí còn mang theo một chút hoảng hốt.
Xa xa, phía trên một cánh cửa… Một vị lão tu sĩ mặc áo trắng vừa thở ra một hơi, nói: “Xem ra số người còn lại sau thí luyện lần này chỉ có chừng đấy thôi, hãy đóng cửa đi.” Một tu sĩ trẻ tuổi vội vàng la lớn: “Tộc lão! Tộc đệ Ma Kiếm Tâm còn chưa đi lên.” Lão giả nọ thở ra một hơi nói: “Đã đến lúc này, hắn còn chưa rời đi, có lẽ đã…” “Không thề được! Hắc Xà Kiếm Pháp của Kiếm Tâm hung hãn sắc bén dị thường, ngay cả ta cũng khó lòng chiến thắng hắn, ở tầng nông của Vạn Độc Thâm Uyên, tuyệt đối không có thứ gì đủ sức uy hiếp đến hắn.” Người nói lời này chính là Ma Thiên Cương - tu sĩ đứng đầu Địa Bảng, lúc này vẻ mặt gã đầy nghi hoặc, không tin tình huống thực tế lại là như vậy.
Lão giả thở ra một hơi nói: “Thiên Cương à, ngươi có biết vẫn còn một thứ đủ sức uy hiếp tới hắn hay không?” Ma Thiên Cương hỏi: “Là thứ gì?” Lão giả chậm rãi phun ra hai chữ: “Lòng người.” Ma Thiên Cương nói: “Không thể đâu! Người… Chẳng lẽ người muốn nói Kiếm Ngân đã giết Kiếm Tâm sao? Khôngthể được! Kiếm Ngân không giết được hắn, Kiếm Tâm cũng sẽ không bất cẩn như vậy.” Lão giả im lặng, sau đó đưa mắt nhìn Ma Thiên Cương một cái thật sâu. Cả thâm uyên thí luyện này, người có thể dễ dàng giết chết Ma Kiếm Tâm … không phải là ngươi sao? Nhưng lời này lại không thể nói ra… Ngũ Độc môn vốn là ma môn, luôn có chủ trương khích lệ đám môn hạ đệ tử của mình giết chóc lẫn nhau, giữ lại người mạnh, loại trừ kẻ yếu, nhưng muốn gắn kết một gia tộc tu tiên, điều quan trọng nhất vẫn là đoàn kết.
Lão giả im lặng thật lâu mới mở miệng nói: “Lòng người chưa bao giờ có thể phỏng đoán được.” “Đóng cửa đi!” Lão giả áo trắng truyền lệnh, sau đó xoay người rời đi.
Ma Thiên Cương lộ vẻ mặt không cam lòng nhưng không làm gì được, gã hung hăng nện một quyền lên bức tường đá bên cạnh. Lực chấn động thật lớn truyền ra, những hòn đá nhỏ bắn đi khắp nơi, giống như đang phát tiết cơn phẫn nộ và cảm giác bất đắc dĩ trong lòng gã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play