“Cao thủ Địa Bảng thần bí nha, thật là lợi hại!” “Đúng là ngoài sức tưởng tượng, hóa ra Ngũ Độc môn chúng ta lại là một nơi ngọa hổ tàng long như thế, tùy tiện lấy ra một người cũng là cao thủ ẩn tàng!” “Thật đáng giận, vì sao ta không phải loại cao thủ này?” Có người nghiến răng nghiến lợi nói, có người hâm mộ không thôi… Mọi người đều xôn xao bàn tán, bên trong lời nói tràn ngập sự tò mò cùng với lòng kính sợ đối với Lý Thủy Đạo.
Nghe thấy nội dung nghị luận của những người này, Lý Thủy Đạo âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn vì hắn đã đổi một bộ y phục khác, còn dùng mặt nạ da sói che mặt, nếu không, một khi tin tức này truyền về gia tộc, chẳng biết nó sẽ mang đến bao nhiêu phiền toái cho hắn.
Đợi đến lúc rời khỏi Vạn Độc Thâm Uyên, lại đổi một chiếc mặt nạ khác, dù sao hắn cũng dự tính sẽ tu luyện một chút 《 Thiên Công Diệu Tượng Lục 》vốn là luyện khí thuật “Tinh xảo”, làm mặt nạ cũng là một loại kỹ nghệ trong đó.
Thanh kiếm trên tay này cũng phải đổi! Nó vốn là trung phẩm pháp khí Lam Sương Kiếm lấy được từ một bảo rương bạc. Tuy nó khá là phù hợp với công pháp của bản thân hắn, nhưng suy cho cùng, phẩm chất cũng kém, hoàn toàn không cùng một cấp bậc với thanh Song Ngư Du Long Kiếm xảo quyệt kia.
Huống chi hiện giờ, hắn ỷ vào tu vi nhị giai mới dám đấu kiếm cận thân cùng tu sĩ Địa Bảng, nếu hai người bọn họ đều có tu vi Thông Linh cảnh hậu kỳ, chỉ dựa vào《 Rừng Đàm Kiếm Đạo 》, thứ kiếm đạo hắn chỉ dùng để tu luyện mỗi sáng sớm, nhằm giãn gân giãn cốt, để đi tới, mạnh mẽ chiến đấu cùng đối phương, đó thuần túy là muốn chết.Cho nên trước khi ra ngoài, thanh kiếm này có thể trực tiếp vứt đi! Về sau, khi chiến đấu hắn sẽ dùng chủ yếu là “Thái Âm Chỉ”, loại kiếm pháp mèo cào ba chân này nên ít dùng lại, tránh để lật xe giữa đường.
Sau khi giao chiến thật lâu, hai người bọn họ chỉ một mực im lặng quan sát lẫn nhau… Tới cuối cùng, Ma Kiếm Tâm không nhịn được trực tiếp mở miệng trước: “Rốt cuộc các hạ là người phương nào? Vì sao không dùng diện mạo thật ra gặp người?” Người mặc hắc y đeo mặt nạ da sói bên kia lập tức phát ra tiếng cười khàn khàn: “Ha ha ha ha…” Trong tiếng cười để lộ ra một tia âm lãnh: “Ma Kiếm Tâm! Ta là ai thì có liên quan gì? Đường lớn thênh thang, lối ai nấy bước, bảo rương hoàng kim là ta mở, nhưng thứ bên trong, ta tin là ngươi cũng chướng mắt, vậy cần gì phải nắm chặt không buông?” Ma Kiếm Tâm hừ lạnh một tiếng: “Ta tiến vào thâm uyên thí luyện chỉ với một mục đích là nghênh chiến cường địch, nếu gặp phải cường địch lại thối lui thì còn thí luyện làm gì nữa? Hỏi tên của ngươi, chỉ vì bản thân ta không muốn giết hạng người vô danh thôi.” Lý Thủy Đạo im lặng một lát mới nói: “Ta không muốn đánh với ngươi, ngươi có ngọc phù hộ thân, ta giết không được ngươi, đánh với ngươi chẳng có nghĩa lý gì cả.” “Đánh hay không không phải do ngươi quyết!” Ma Kiếm Tâm lại vung thanh trường kiếm đen nhánh trong tay lên, mũi kiếm chỉ vào Lý Thủy Đạo, vận sức chờ phát động.
“Khoan đã!” Lý Thủy Đạo đưa tay ngăn cản: “Ta muốn hỏi ngươi một vấn đề.” Ma Kiếm Tâm: “Ngươi hỏi đi.” “Thâm Uyên Ma Hạch là cái gì?” Lý Thủy Đạo dò hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play