“Này… Các ngươi đừng có run nhong nhóc như vậy chứ? Ai biết là chúng ta làm nào?” “Đúng đó! Chúng ta cứ giấu linh thạch trên người mình, còn treo túi trữ vật về vị trí cũ cho bọn họ là được.” “Cần gì phải phiền toái như thế? Ta nói này, cứ trực tiếp giấu túi trữ vật xuống dưới chân, sau đó mang ra ngoài, thế là xong rồi còn gì?” “Có đạo lý, cũng có thể giấu nó dưới đũng quần.” “Đồng tham của ta là thằn lằn, ta có thể giấu nó trong thịt.” “Ngươi làm vậy, còn không bằng trực tiếp nuốt nó vào trong bụng luôn đi, lúc trở về lại lấy ra.” “Ta có thể nhét túi trữ vật vào trong miệng cóc.” “Đồng tham của ta là con rết, phải làm sao bây giờ?” Lúc này, tham lam đã lấn át lý trí, bọn họ đã không thể dừng lại được nữa rồi… Đúng vào lúc ấy… Một trung niên tu sĩ của Lễ đường chậm rãi thức tỉnh, ông ta lập tức cảm nhận được một nam nhân xa lạ đang sờ tới sờ lui trên người mình. Đối phương vừa sờ vừa chảy nước miếng nói: “Bảo bối, thiệt nhiều bảo bối…” Trung niên tu sĩ này quá mức thông minh, vì vậy ông ta trực tiếp ngồi dậy, hành động đột ngột này đã dọa cho nam tử xa lạ kia suýt chút nữa thì ngất đi.
Bầu không khí xung quanh cũng trực tiếp rơi vào im lặng, cả đám người nhanh chóng đổ dồn ánh mắt về phía trung niên tu sĩ của Lễ đường kia.
Trung niên tu sĩ của Lễ đường dùng ánh mắt mờ mịt nhìn quanh bốn phía, sau khi trông thấy đám người xung quanh,trong mắt ông ta nhanh chóng xuất hiện một tia hoang mang và nghi hoặc, nhưng rất nhanh, sau đó là phẫn nộ! “Các ngươi đang làm cái gì?” “Lại dám dĩ hạ phạm thượng!” “Lão phu chính là lễ chế quan của Lễ đường, các ngươi lại dám đụng đến người ta?” “Ai cho các ngươi lá gan này?” “Đúng là muốn nhịn cũng không thể nhẫn nhịn được!” Vị trung niên tu sĩ của Lễ đường này lập tức phẫn nộ và giận dữ, đứng thẳng người lên, vừa một lần nữa sửa sang lại y phục, vừa tức giận quát lớn.
Tất cả mọi người đều im lặng quan sát … Trên mặt bọn họ có khẩn trương, có sợ hãi cũng có tham lam, còn ngấm ngầm có một tia hung tàn đang bị che giấu.
Vấn đề là trung niên tu sĩ của Lễ đường này vừa mới thức tỉnh, vẫn còn mơ màng, hoàn toàn không rõ tình thế hiện giờ.
Phải biết rằng, ông ta cũng không phải tu sĩ Lễ đường duy nhất thức tỉnh ở nơi này, nhưng những người khác đều giả ngu, coi như không biết gì cả, vẫn tiếp tục giả bộ bất tỉnh, chỉ có một mình ông ta là ngu ngốc đứng lên thôi.
Phốc xuy! Đột nhiên một thanh trường kiếm đâm thẳng vào sau lưng ông ta, mũi kiếm lòi ra bên ngoài bụng, khiến cho vị lễ chế quan nọ đau đến mức gần như đã quên cả há miệng thét gào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play