Phải biết rằng, trên thế gian này chỉ có hai loại người thích tự nghĩ ra công pháp nhất, một là tu sĩ có tu vi đạt tới Nạp Hư cảnh hậu kỳ; hai là tu sĩ vừa bước vào bậc cửa tu tiên, Thông Linh cảnh.
Người trước là công pháp đã tu tới cuối, phải một lần nữa chải vuốt lại, người sau là không biết trời cao đất dày, tự cho là đúng.
Và theo một lẽ hiển nhiên, Hải Xà đạo nhân lập tức xếp Lý Thủy Đạo vào đối tượng thứ hai.
Nói cho cùng, một hài tử mười sáu, mười bảy tuổi, mở miệng ngậm miệng lại nói đến chuyện tự nghĩ ra công pháp, vừa nghĩ đã thấy buồn cười. Hắn có thể luyện tốt những công pháp do tu sĩ tiền bối sáng chế ra đã không tệ rồi.
Đương nhiên Lý Thủy Đạo cũng nghe ra ý trào phúng trong tiếng cười ha hả của Hải Xà đạo nhân.
Nếu là một thiếu niên tinh thần phấn chấn, khí khái hào hùng chân chính, khẳng định là lúc này đối phương sẽ đỏ bừng mặt, thậm chí còn lên tiếng thanh minh, cố gắng bảo vệ luận điểm của mình. Có điều Lý Thủy Đạo lại là một tên da mặt dày, hắn hoàn toàn không định mở miệng nói.
“Được rồi… Về trận văn chi thuật, lão phu cũng không biết nhiều lắm, cứ lấy Bát Môn Kim Tỏa Trận làm ví dụ để giảng giải một phen cho ngươi vậy…” Hải Xà đạo nhân khoát tay, trực tiếp cầm lên tay một cành cây khô từ dưới gốc đại thụ sau lưng mình. Ông ấy dùng cành cây khô này làm bút, nhanh chóng viết tám ký tự lạ lùng xuống tảng đá trước người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT