Dù sao hắn cũng là người từng tham gia khe sâu thí luyện, từng tận mắt chứng kiến sinh tử tồn vong, sao có thể nhu nhược đến mức để cho năm nữ hài ngây ngô và một nữ nhân dọa lui được? Cẩn thận chỉ là một đức tính tốt đẹp mà thôi! “Công tử mời qua bên này.” Cúc Mục Cẩm dẫn Lý Thủy Đạo tới một ghế trống, mời hắn ngồi xuống, lại đưa nước trà điểm tâm lên.
Năm vị thiếu nữ mặc váy lụa màu trắng mỏng manh, lộ vẻ thướt tha, uyển chuyển, một mực quay chung quanh Lý Thủy Đạo.
Các nàng xinh đẹp động lòng người, càng ngắm càng giống tiên tử trong tiên cảnh.
Được Cúc Mục Cẩm chỉ huy… Năm thiếu nữ ấy tỏ ra vô cùng chuyên chú, bắt đầu diễn tấu cầm huyền. Tiếng đàn du dương mà tuyệt đẹp, giống như con suối trong veo, chảy xuôi quanh ngôi nhà trong núi.
Một vị thiếu nữ chợt hé đôi môi đỏ mọng, cất lên từng khúc ca chạm tới lòng người. Tiếng ca êm ái, du dương như âm thanh ngoài tự nhiên vọng lại.
Thanh nhạc êm tai, điểm tâm thơm ngọt, nước trà mang theo dư vị thanh mát, cứ ngân nga không ngừng.
Đồ ăn này không có độc, mà kể cả khi có độc, Lý Thủy Đạo hắn cũng không sợ.
“Công tử, nơi này của chúng ta rất ít khi có khách hàng tới thăm, không biết ngươi cảm thấy tài nghệ của năm hài tử này như thế nào?” Cúc Mục Cẩm mỉm cười hỏi.Lý Thủy Đạo mỉm cười trả lời: “Trình độ rất xuất sắc, thiên phú âm nhạc làm cho người ta phải lau mắt mà nhìn.” Trong mắt Cúc Mục Cẩm hiện lên một tia sáng nghịch ngợm, nàng cười nói: “Điều ta muốn hỏi không phải là nhạc khí.” Nàng vừa dứt lời, đột nhiên một thiếu nữ đang kéo đàn chợt rút ra một thanh kiếm mảnh, trực tiếp đâm về phía Lý Thủy Đạo.
Sắc mặt Lý Thủy Đạo không chút thay đổi, hắn thản nhiên vươn tay tới, dùng ngón tay kẹp lấy thanh kiếm mảnh, để lộ ra thân thủ và tâm tính siêu phàm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT