Xuyên qua linh điền, Lý Thủy Đạo đi về phía phòng bếp.
Chỉ thấy trong một góc của phòng bếp, Hàn Long Quang đang cẩn thận nấu nướng đồ ăn.
Lý Thủy Đạo đến gần hỏi: “Hàn sư đệ đã vất vả rồi.” Hàn Long Quang khẽ ngẩng đầu, trong ánh mắt mang theo vẻ thỏa mãn: “Đại sư huynh, ngươi quá khách khí rồi.” Lại ở một góc khác trong động hủ, Vương Thiên Kiêu đang cầm một khúc gỗ lớn trong tay, hết sức chuyên chú bào gỗ.
Lỳ Thủy Đạo cười hỏi: “Thiên Kiêu, những khúc gỗ này sẽ được dùng làm cái gì?” Vương Thiên Kiêu lập tức ngừng động tác trên tay, vẻ mặt cung kính trả lời: “Đại sư huynh, thứ này dùng để sửa chữa hàng rào trong động phủ. Dạo gần đây hàng rào có chút hư hỏng rồi.” Lý Thủy Đạo gật gật đầu, khích lệ nói: “Ngươi đã vất vả rồi.” “Không vất vả.” Đúng lúc này, một con con rết thật lớn mang theo một mảnh độc vân màu xanh sẫm, dùng tư thế vô địch, hung hăng xâm nhập vào bên trong động phủ.
Con rết = mộc độc Nhưng nhìn hình thể của con rết, tất phải là nhị giai độc trùng.
Ngũ hành kim phá mộc.
Trong túi trữ vật của Lý Thủy Đạo có độc dược thuộc tính kim, nhưng chỉ có nhất giai, căn bản không có tác dụng đối với loại nhị giai độc vật này.Muốn lấy độc trị độc, nhất định phải lợi dụng nhị giai linh thảo trong linh điền, chỉ cần ngậm một gốc Hạt Vĩ Thảo trong miệng là có thể kháng kịch độc này.
Nhưng hiện giờ khí độc đã ùn ùn kéo tới, phô thiên cái địa, làm sao Lý Thủy Đạo có đủ thời gian đi ngắt lấy linh thảo? Hắn không chút do dự đã xoay người nhảy xuống chiếc giếng sâu trong sân.
Hắn vừa xuống giếng, độc khí màu lục đậm đã bao trùm cả động phủ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT