"Vậy giáo chủ, rốt cuộc là chúng ta nên làm như thế nào?" Thanh Minh vội vàng truy hỏi.
Lý Thủy Đạo vẫn bình tĩnh thong dong, không nhanh không chậm nói: "Trước mắt, đương nhiên là cứ nghe theo sắp xếp của Tiểu Lôi Âm tự."
"Nhưng lỡ như bọn họ lật lọng giữa chừng thì sao?" Thanh Minh lộ vẻ lo lắng hỏi, trong giọng nói tràn đầy bất an.
Lý Thủy Đạo lại nhếch miệng cười nhạt lần nữa, sau đó hắn vững bước đi tới biên giới của Phổ Độ Đàn, đón gió mà đứng, hướng đôi mắt nhìn xuống phía dưới, thu hết vạn dặm Phật quốc vào tầm mắt.
Hắn chắp hai tay sau lưng, cất giọng hào hùng nói: "Người khác thèm muốn vạn dặm Phật quốc này, hàng tỉ nguyện lực này, nhưng Lý Thủy Đạo ta lại không quá cần thiết nó! Cùng lắm thì chúng ta phủi mông rời đi, mặc cho bọn họ tự tranh đấu giày vò lẫn nhau đi!"
Dưới Linh Sơn, có một thôn xóm. Thôn xóm này không có tên, dáng vẻ già nua âm trầm.
Ở nơi đây có một người nông dân thật thà tên là Ô Lỗ. Khi gã còn nhỏ, vì không thể chịu đựng được cuộc sống cực khổ này, nên mẹ của gã đã thắt cổ tự sát trong nhà. Từ đó, gã và phụ thân sống nương tựa vào nhau, vất vả cần cù cày cấy trên mảnh đất đai cằn cỗi này, nhưng lương thực thu hoạch được lại luôn khó có thể thỏa mãn được hai chữ “ấm no”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT