Nghe được câu này, Tương Tuyết đã bị dọa đến hồn vía lên mây, nhưng Lục Kỳ Nhi lại tùy tiện nói, phảng phất như chưa tỉnh mộng: “Sau khi Nhậm đại sư huynh chết, dường như một đoạn thời gian rất dài phu nhân không hề ăn bữa khuya.” Ánh mắt Kim Diện Lang Quân chợt lóe: “Vậy từ khi nào nàng lại bắt đầu ăn bữa khuya?” “Hình như là…” Lục Kỳ Nhi gãi gãi đầu suy nghĩ một lúc lâu mới nói: “Hình như là nửa năm trước, sau khi Lý đại sư huynh trở về không lâu, phu nhân lại bắt đầu ăn bữa khuya.” “Nhâm Ký Xuyên, Lý Thủy Lãng…” Kim Diện Lang Quân thì thào tự nói.
Kỳ thật chuyện này cũng không liên quan quá nhiều tới hai người kia, kẻ chân chính đáng chết là Tần Ngọc Nga.
Kim Diện Lang Quân cũng không ý thức được vấn đề của chính mình. Chung quy lại một người rất khó nhận thức được vấn đề của chính mình, nhất là một nam nhân… “Được! Ta hiểu rồi.” Kim Diện Lang Quân gật gật đầu, lại tiện tay điểm ra một chỉ.
Nhất chỉ lập tức xuyên qua hư không bắn trúng ngực Lục Kỳ Nhi.
Ban đầu nàng còn không có cảm giác gì, nhưng giây tiếp theo, lập tức cảm thấy dạ dày quặn lên, vì thế mới theo bản năng mở miệng ra.
Và tình huống cũ lại tiếp diễn, chỉ thấy từng vòi máu đen giống như thác nước ầm ầm phun ra. Sau đó, đôi mắt Lục Kỳ Nhi trợn trắng, trực tiếp mất mạng đương trường.
Nhìn thấy Lục Kỳ Nhi chết đi, Tương Tuyết chợt trở nên trấn định.Giờ khắc này, suy nghĩ trong đầu nàng lại trở nên rõ ràng một cách thần kỳ, cũng bình tĩnh đến dị thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play