Tiểu Thúy ôm theo tâm tình kích động và chờ mong, lập tức đặt hai tay lên trên khay ngọc, nhưng khay ngọc kia lại không có một chút động tĩnh nào.
"Hừ!" Giả Nguyên Bảo hừ lạnh một tiếng, nói: "Muốn có được linh căn, há lại dễ dàng như vậy? Chỉ là một đứa hạ nhân đừng nên vọng tưởng thì hơn."
Giả Tổ Thụy cũng gật đầu, tỏ vẻ hết sức hài lòng về kết quả này, thân là chủ nhân của Giả phủ, ông ta rất coi trọng sự khác biệt về thân phận chủ tớ, Tiểu Thúy kia lại dám tiến lên kiểm tra đo lường linh căn của mình, sau này nhất định phải cho nàng ta nếm một chút khổ sở.
Sau đó, ánh mắt mọi người lại tập trung về phía A Phúc bị câm, chỉ thấy hắn chậm rãi tiến lên, hai tay nhẹ nhàng đặt vào chiếc khay ngọc đang tỏa ra một vầng ánh sáng mơ hồ ấm áp. Dường như chiếc khay ngọc kia có thể cảm ứng được bàn tay hắn vừa chạm vào mình, nó lập tức sáng lên.
"Chỉ là một chút linh căn yếu ớt! Vô dụng thôi."
"Một hạ nhân không thể nào có linh căn được!"
"Còn muốn làm tu tiên giả sao? Đúng là mơ mộng hão huyền."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play