Mà Lý Thủy Đạo lại đứng nguyên tại chỗ, vẻ mặt lạnh nhạt, giống như tất cả đều nằm trong dự liệu của hắn rồi.
Ánh mắt hắn đảo qua đám người thương đội, trong mắt hiện lên một tia quang mang thâm thúy. Một khắc này, dường như hắn đã trở thành chúa tể của mảnh sa mạc ấy, khiến cho tất cả mọi người đều không thể dời tầm mắt đi.
Thấy mình đã chấn nhiếp được tất cả mọi người, lúc này Lý Thủy Đạo mới cất giọng tuyên bố với thanh âm như nổi trống: "Từ giờ trở đi, ta sẽ bảo hộ sự an toàn của các ngươi, sẽ dẫn dắt các ngươi đi xuyên qua mảnh sa mạc nguy hiểm này. Các ngươi phải nhớ kỹ, Hắc Phong Bạo sắp xảy ra, chỉ có ta mới đủ sức bảo hộ các ngươi an toàn!"
Lời của hắn vừa dứt, bốn phía đã vang lên một mảnh nghị luận.
Có người khiếp đảm thì thầm, có người khe khẽ nói nhỏ, nhưng không ai dám ngang nhiên khiêu chiến quyền uy của Lý Thủy Đạo.
Thương đội Ngụy gia lại lên đường, Ngụy Cảnh Thái vẫn chưa ngã xuống, lúc này đang giống như một con chó nhà có tang, nằm sấp trên lưng vân đà, uy nghiêm ngày xưa đã tiêu tán không còn một mảnh.
Ngụy Văn San mím chặt đôi môi, không nói một lời, chỉ lặng lẽ đi theo sau lưng Lý Thủy Đạo. Toàn bộ thương đội đều chìm trong một mảnh tĩnh mịch. Trong lòng bọn họ chỉ có duy nhất một ý niệm, đó chính là mau chóng đến được ốc đảo bị tiên khí bao phủ kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT