Bởi vì thương đội của bọn họ vẫn bình yên vô sự, thậm chí ở thời điểm này, đám người trong thương đội còn ngồi ngây ra như phỗng, nhìn một đám giặc cướp áo đen nằm ngổn ngang lộn xộn dưới đất, giống như ruộng lúa mạch vừa bị cắt, hoàn toàn không rõ sống chết.
Trong khi tên đầu lĩnh sa mạc vốn cực kỳ uy phong hiển hách kia, giờ phút này lại đang hối hả bỏ chạy, một mảnh cát vàng lượn lờ chung quanh người gã, biến gã trở thành một tồn tại giống như ác quỷ ẩn trong cuồng phong.
Nhưng có một điều quỷ dị trong chuyện này, đó là hai tu sĩ Ngụy gia vốn không nhìn thấy người đang đuổi theo đằng sau lưng gã.
Ngụy Cảnh Thái và Ngụy Văn San đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt đều kinh hãi đến không thể tưởng tượng nổi. Hẳn là có cao nhân ra tay trừng trị đám tặc phỉ này, nhưng ngay cả góc áo của vị cao nhân kia, hai người bọn họ cũng không thể nhìn thấy.
Mãi đến khi tên Sa Ma kia hoàn toàn trốn xa, trong sa mạc mới khôi phục lại bình tĩnh.
Ngụy Văn San nhẹ nhàng đi về phía những thành viên thương đội hãy còn rơi vào trong trạng thái khiếp sợ, vẻ mặt nàng ngưng trọng hỏi: "Các vị, xin hỏi có ai biết, rốt cuộc là vừa rồi đã xảy ra chuyện gì hay không? Là ai đã ra tay cứu chúng ta?"
Mọi người nghe vậy, tất cả đều đưa mắt nhìn nhau, dường như cả nhóm vẫn đang cố gắng lấy lại tinh thần từ trong nỗi hoảng sợ vừa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT