Tô Hiểu Mạn lấy về vài quyển sách cũ từ nhà họ Tô, số sách này cũng là trước kia cô mua được vì muốn lấy lòng Khương Yến Đường, tích cực dựa sát vào các phần tử tri thức, mua về không ít sách cũ để học tập, còn có cả một số sách giáo khoa trung học cũ.
Cô tính toán đem về nhà họ Tạ.
Sách nào cũng đều là sách tốt, chờ mấy năm nữa khôi phục lại kỳ thi đại học vẫn sẽ có chút tác dụng, xem trước một ít sách vở này cũng không lãng phí.
Hiện tại bản thân Tô Hiểu Mạn thì không nhất định cần số sách này, nhưng có thể đem về nhà họ Tạ cho Tạ Minh Đồ xem.
Nhóc đáng thương hay bị ức hiếp kia, nấp bên cửa sổ cạnh phòng học nghe lén học sinh bên trong học bài, cứ nghĩ đến hình ảnh được miêu tả từ miệng thím Chu, Tô Hiểu Mạn vẫn nhịn không được mà cảm thấy đau lòng.
Cô đóng gói lại số sách cũ này, ôm ở trong ngực, mang về nhà họ Tạ.
Vẫn là căn phòng cũ nát đó, Tạ Minh Đồ cao gầy nhìn số sách Tô Hiểu Mạn mang về, một chút cũng không quan tâm, hai mắt của thiếu niên chăm chú nhìn Tô Hiểu Mạn ở phía đối diện, đôi con ngươi đen nhánh lóe sáng, hệt như một bầu trời đêm chứa đầy sao lấp lánh.
“Mạn Mạn, cô rất khác trước kia.” Tạ Minh Đồ vẫn còn nhớ dáng vẻ khi cô đứng trước một đám người, da trắng má hồng, tóc dài đen nhánh kết thành bím rũ trên bờ vai, gió nhẹ phất qua ngọn tóc của cô, xinh đẹp diễm lệ.
— Thiếu nữ còn nói, anh là chồng của cô.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play