Tô Hiểu Mạn cười lắc đầu, hai đứa nhỏ này tới với cô là duyên phận, cô cũng không cảm thấy hối hận khi mang thai vào thời điểm này.
Còn chuyện tạm thời không thể múa được, cũng không có gì cả. Trên đời này lại không có ai quy định sinh con rồi sẽ không được tiếp tục đi múa, có không ít lão sư dạy vũ đạo sau khi sinh con xong vẫn tỏa sáng trên sân khấu.
Hiện tại cô đối với vũ đạo chỉ là loại cảm giác yêu thích thuần túy, không phải vì bó hoa tươi và tiếng vỗ tay trên sân khấu, cũng không phải vì huy chương và danh tiếng.
Chẳng qua khi cô nhảy múa, cô sẽ cảm thấy vui vẻ.
Có thể nhận được một phần tiền lương từ công việc mà mình yêu thích, đã là một chuyện rất may mắn.
Trên đời này có không ít người thậm chí cả đời cũng không tìm được chuyện mà mình thích làm, vì sinh tồn mà chấp nhận làm một công việc không thể nói là yêu thích, cũng chẳng thể than là không thích.
Tất cả chỉ là sống tạm để nuôi gia đình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play