Ánh đèn ngoài cửa sổ đang lay động như gợn sóng, cả khung giường của Phượng Ninh cũng vậy. Toàn bộ xương cốt của nàng đều bị hắn đẩy đưa rồi trở nên rời rạc, nhịp tim đập mạnh mẽ và đầy sống động, da thịt cọ s*t một cách tế nhị trong đêm tối, mặc sức sục sôi. Cơ thể cường tráng được bao bọc trong lớp vải mỏng tang đang bao phủ Phượng Ninh. Đôi mắt thăm thẳm, sáng rực của Bùi Tuấn nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn sáng ngời và đẹp đẽ kia, đồng thời trông thấy xương cốt tựa nụ hoa của nàng đang bị hắn giục giã cùng buông thả từng chút một.
Phượng Ninh cầu xin tha thứ bằng giọng điệu khàn khàn nhưng hắn vẫn khăng khăng không chịu. Đầu lưỡi của Bùi Tuấn nhanh chóng trượt qua, kiểm soát các giác quan hỗn loạn của nàng một cách trắng trợn. Đôi môi ửng hồng chẳng chịu nổi, đành chấp nhận mở ra để đón nhận ân huệ. Linh hồn Phượng Ninh suýt chút nữa đã mất đi. Nàng bị Bùi Tuấn lừa gạt nên đã ở trên cơ thể hắn, để rồi một làn sương mù trong trẻo bao trùm toàn thân Phượng Ninh. Bởi vóc dáng kia quá yểu điệu, thướt tha, muôn màu muôn vẻ nên hắn nhất quyết khiến nàng phải mệt nhoài.
Vòng eo nhỏ bị Bùi Tuấn giữ chặt, không cho phép nàng rời đi. Làm sao bây giờ? Phượng Ninh cũng muốn chơi xấu. Rõ ràng nàng đang ngồi trên ngực Bùi Tuấn rồi mà? Hắn còn muốn thế nào nữa đây?
Cuối cùng, sau khi sức lực của Phượng Ninh cạn kiệt, Bùi Tuấn mới chịu đảo khách thành chủ, hầu hạ nàng một phen.
Cả người ướt đẫm, Phượng Ninh y hệt một nàng tiên cá bị mắc cạn, không thể cử động. Nàng khó khăn nhướng mí mắt lên, mồ hôi hơi cay thấm vào mắt buộc nàng tỉnh táo trở lại. Trên giường, nàng chống tay ra phía sau để cố gắng rút khỏi cánh tay hắn. Thế nhưng đúng lúc này, cánh tay thon dài kia lại đột nhiên ôm siết lấy nàng như một cái kìm.
Phượng Ninh không ngừng thở hổn hển, chỉ nghĩ rằng Bùi Tuấn đang ngủ mơ màng nên định dùng đầu gối đẩy hắn ra. Tuy nhiên lần này, nam nhân nọ lại dứt khoát kéo nàng xuống dưới, ôm lấy vòng eo thon gọn và trắng mịn của Phượng Ninh để phần lưng nàng dán chặt vào lồng ngực hắn, chẳng cho Phượng Ninh cơ hội trốn thoát.
Phượng Ninh vừa thở dài vừa ngơ ngác ngắm nhìn Bùi Tuấn. Rèm cửa hé mở một nửa, ánh sáng mờ ảo chiếu lên vầng trán lẫn thái dương của hắn. Dường như Bùi Tuấn cũng đã buồn ngủ rồi. Hàng mi dài hắt bóng lờ mờ, hô hấp đều đặn của hắn lướt qua chóp mũi nàng khiến nơi đó hơi ngứa ngáy. Đây là lần đầu tiên Phượng Ninh quan sát Bùi Tuấn ở khoảng cách gần đến vậy. Khuôn mặt tuấn tú không mang theo bất cứ sắc thái công kích nào, chỉ trông sáng sủa, ấm áp và mềm mại, là một vẻ đẹp khôn sao tả xiết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play